Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 2 tháng 2, 2017

Chạnh lòng thương

Thứ bảy tuần 4 Thường niên năm A
Lời Chúa:  Mc 6,30-34
30Các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức Giêsu, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy. 31Người bảo các ông: "Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút." Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa. 32Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng. 33Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài. 34Ra khỏi thuyền, Đức Giêsu thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.


 Suy niệm:
    "Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút".
     Nghỉ ngơi và cầu nguyện là Chúa luôn mong muốn cho các tông đồ cũng như mỗi Kitô hữu.
    Đức Giêsu muốn nói đến, chúng ta làm việc dù phải bôn ba trong cuộc sống hoặc phải bận rộn cho công việc phục vụ Chúa, hay công việc từ thiện bác ái. Chúng ta cũng phải dành thời gian yên tĩnh, để cầu nguyện với Chúa về những việc mình làm. Để lắng nghe Chúa nói và ban cho mình đức trí khôn ngoan, mà nhận định những việc phải làm sao cho vừa ý Chúa.
     "Họ như bày chiên không người chăn dắt".
    Đức Giêsu chạnh lòng thương vì họ bơ vơ như bầy chiên lạc. Đức Giêsu bắt đầu giảng dạy với sứ điệp lời của Chúa.
      Lạy Chúa Giêsu:
    Xin cho con biết dành thời gian cho Chúa, suy gẫm những điều Chúa dạy mà làm đẹp lòng Chúa hơn.
    Xin cho con hăng say rao giảng Lời Chúa bắng những việc làm trong cuộc sống của con. Và biết thương xót những người bơ vơ chưa biểt Chúa, chưa tin Chúa. Để dẫn dắt họ được gặp gỡ Chúa như Chúa đã thương xót đám đông trong bài Tin Mừng hôm nay.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét